
Trong chính trị thiếu vắng “bản lĩnh” rồi đưa đến ươn hèn, nhu nhược và phụ thuộc… Về điểm này nó đã có từ thời Hồ chí Minh trong những ngày đầu nhận nhiệm vụ từ Đệ Tam QTCS Nga, Tàu. Rõ nét nhất là cả tập đoàn lãnh đạo đảng CSVN lúc ấy mù quáng chấp hành mệnh lệnh Staline-Mao Trạch Đông thực hiện chính sách CCRĐ giết hại oan ức gần 200 ngàn nông dân vô tội mà không thể gọi là nhầm lẫn. Trong chiến tranh cưỡng chiếm MNVN thì chính Lê Duẫn tuyên bố “đánh đây là đánh cho Nga-Tàu”. Tập đoàn lãnh đạo đảng cùng nhà nước CSVN không phải là những chính trị gia đúng nghĩa mà chỉ là những bàn tay nối dài của những thế lực chính trị “bá đạo” ngoại bang… đúng hơn là chính trị nô tài.