12 Tháng Ba, 2025

Dành cho những ai quan tâm đến chú Thương Phế Binh VNCH tên Hoàng Trung tại Bangkok

LTS: Chính Luận Hải Ngoại trích bài viết nầy từ Facebook của Đạo Diễn Thanh Tâm, với mong muốn chuyển tải đến độc giả một bài viết cảm động, cùng với hy vọng có người biết về người TPB QLVNCH, ông Hoàng Trung, người bán vé số ở Băng Cốc hiện giờ đang ở đâu. 

Người Thương phế binh VNCH tên Hoàng Trung bán vé số tại khu phố Tàu, Bangkok, nếu vẫn còn ở Bangkok, giờ đang lưu lạc nơi nào? (Đạo diễn Thanh Tâm)

Dành cho những ai quan tâm đến chú Thương Phế Binh VNCH tên Hoàng Trung tại Bangkok

Tháng 10 năm 2024, tôi tình cờ đọc được bài chia sẻ của Chú Đào Bá Kế kể rằng ông vừa gặp một Thương phế binh (TPB) VNCH tên Hoàng Trung đang bán vé số tại khu phố Tàu, Bangkok. Tôi khá bất ngờ. Những năm gần đây, tôi sang Thái nhiều lần để làm phim, ở ngay khu phố Tàu, nhưng chưa bao giờ gặp.

Muốn tìm hiểu thêm, tôi xin chú Kế số điện thoại của chú Hoàng Trung với hy vọng có thể trực tiếp nói chuyện. Nhưng dù tôi thấp thỏm gọi bao nhiêu lần, đầu dây bên kia chỉ có một người phụ nữ cất giọng nói một tràng tiếng Thái.

Không phải là người bỏ cuộc dễ dàng, tôi tiếp tục dò hỏi…một người anh ở Châu âu giới thiệu FB Huỳnh Thị Tố Nga. Trên trang FB chị Tố Nga tháng 12, 2024 chia sẻ lại bài viết cũ, cho biết vẫn thấy chú Hoàng Trung bán vé số tại phố Tàu vào ngày 28 tháng 6 năm 2024. Khi tôi nhắn hỏi thêm thông tin, cô hỏi tôi có muốn gửi tiền giúp chú không, vì cô có thể nhờ người chuyển. Đồng thời, cô giới thiệu anh Trần Hồng Giang, một người có thể giúp tôi tìm gặp chú.

Tôi háo hức chờ đợi. Bangkok tháng ấy nắng như đổ lửa, trong khi tôi mới rời cơn bão tuyết Canada âm hai mươi mấy độ. Tôi lang thang qua từng con phố, dò hỏi khắp nơi, mong có thể tìm gặp người thương phế binh ấy. Kể cả các chủ hàng quán người Việt buôn bán tại khu phố ẩm thực tại giao điểm đường Yaowarat và  Charoen Krung. Thậm chí cả cảnh sát Thái. Ai cũng lắc đầu ái ngại khi nhìn ánh mắt mới tức thì hy vọng rồi lại buồn so của tôi.

Hai ngày sau tức ngày 3 tháng 2 năm 2025, anh Giang hẹn sẽ dẫn đường tôi đến nhà Chú rồi gửi toạ độ. Tôi vui mừng bị cụ máy quay phim, soạn câu hỏi để mong gặp và phỏng vấn người Thương Phế Binh VNCH trên đất Thái. Anh Giang bảo sẽ đến nhà chú trước rồi gửi tọa độ để tôi qua. Trước khi tôi qua thì nhờ anh gõ cửa xem chú có ở nhà không? Nhưng khi anh đến, gõ cửa thì chỉ có một cô gái Thái bước ra. Anh hỏi thăm, và thông dịch lại cho tôi hiểu rằng cô ấy cho biết gia đình ông Hoàng Trung đã dọn đi từ tháng 1 năm 2025.

Tôi như hụt hẫng. Bao nhiêu ngày rong ruổi dưới cái nóng oi bức, lần theo từng manh mối, để rồi cuối cùng vẫn chỉ là một cánh cửa đóng kín, một địa chỉ không còn ai ở hay sao? Tôi tiếp tục đi giữa lòng phố Bangkok tay xách nách mang máy quay phim nặng nề. Có một lúc tim tôi đập loạn xạ khi thấy bên kia đường có một người cụt hai chân ngồi bệt xuống đường, bên cạnh là hộp gỗ đựng đầy vé số. Người đàn ông đeo khẩu trang nên tôi không thể thấy mặt. Tôi phóng vội sang đường, suýt chút nữa thì bị xe tông về chầu gia tiên. Sang đến nơi chưa kịp hoàn hồn thì lại thất vọng vì người đàn ông  mất đôi chân ấy không phải là người tôi mong tìm. Dù vậy, tôi vẫn nhét vội vô tay ông vài trăm baht. Sau đó vài hôm, khi đang đi khảo sát địa điểm quay phim Từ Tro Tàn Chiến Tranh cùng ekip, nhờ cô người Thái gọi và  dịch lại, tôi mới hiểu rằng: “Số điện thoại này không còn hoạt động.” Tôi không còn cách nào khác ngoài việc thông báo lại cho anh em hải ngoại, khuyên họ nên xác minh kỹ trước khi gửi tiền giúp chú.

Cách đây vài hôm tức khoảng 5 tháng 3, tôi có đăng FB tìm chú thì anh Châu Dũng có nhờ một số người tị nạn dọ hỏi giúp nhưng họ nói không biết tin tức gì. Và cũng có anh C.N nhờ tôi chuyển tiền dùm, nhưng tôi cho biết là không gặp chú.

Anh Giang có nhắn cho tôi rằng khi tiếp xúc với gia đình ông này thì có cảm giác không phải thật. Nếu anh nói điều này với tôi hồi tháng 2, trước khi nhận lời dẫn đường cho tôi đi gặp họ thì hay biết mấy. Tôi đỡ phải quyết tâm tìm kiếm trong vô vọng.

Vậy nhưng, câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Một chị trong nhóm sau đó gọi hỏi Cha Peter Namwong, vị linh mục vẫn lo cho người tị nạn tại Thái. Khi nghe nhắc đến TPB, Cha nói chắc chắn rằng ông đã đi Mỹ từ 10 năm trước.

Tôi chết lặng. Vậy điều này có nghĩa là gì? Có hai TPB  khác nhau chăng? Một người đã đi Mỹ từ lâu, và một người vẫn lang thang trên phố Tàu Bangkok? Hay đã có sự nhầm lẫn nào đó trong câu chuyện này?

Nếu đúng vậy, thì người trong bức ảnh mà các Mạnh Thường Quân (nếu có) giúp đỡ bấy lâu nay là ai? Ai là người đã nhận số tiền mà những tấm lòng hảo tâm gửi đến? Và quan trọng nhất—người thương phế binh VNCH ấy, nếu vẫn còn ở Bangkok, giờ đang lưu lạc nơi nào?

Còn nếu người trong hình không phải là TPB Hoàng Trung, thì ông ấy là ai, và câu chuyện của ông ấy như thế nào?

Câu hỏi cứ chồng chất trong tôi, nhưng bóng dáng người thương phế binh VNCH giờ bỗng biến mất giữa phố thị đông đúc của Bangkok mà không còn lại chút manh mối…

Thanh Tâm
March 07, 2025