19 Tháng Mười Một, 2024

Vì Sao Chúng Ta Tổ Chức ĐẠI LỄ VU LAN

Thay vì mua vàng mã áo binh mua đô la giả để đốt, hãy dùng tiền mua gạo nấu cơm cho ấm bụng người đói khát, mua áo quần chăn chiếu cấp cho ấm thân người nghèo khổ đói rét, mua thuốc men cấp cho người bệnh hoạn nghèo nàn để làm giảm cơn đau của họ. Như thế mới đúng là ”Cúng Vu Lan” trong tinh thần Bi Trí mà chư Phật đã hướng dẫn cho chúng ta.

Vì Sao Chúng Ta Tổ Chức ĐẠI LỄ VU LAN – Uyên Hạnh
Vu Lan là một đại lễ tổ chức hằng năm vào ngày 15 tháng 7 Âm Lịch, gọi là Ngày Rằm Tháng Bảy. Đại Lễ Vu Lan được tổ chức tại các chùa và Phật tử cùng tín hữu khắp nơi vân tụ về chùa hành lễ.

NIỀM TIN
Theo Kinh điển nhà Phật, Ngài Mục Kiền Liên, một trong 10 vị đại đệ tử của Đức Phật, rất có hiếu với mẹ. Mẹ ông, Bà Mục Liên Thanh Đề thời còn sinh tiền đã có nhiều hành xử rất độc ác. Đến khi mất, bà bị đọa xuống địa ngục rất khổ sở. Ngài Mục Kiền Liên thưa hỏi xin Phật giải cứu cho mẹ mình. Đức Phật bảo phải nhờ lực thanh tịnh của chư tăng, sau 3 tháng hạ an cư tu tập, cầu nguyện cho bà thì bà sẽ được giải thóat.

Ba tháng an cư kiết hạ, là thời gian từ Rằm Tháng Tư đến Rằm Tháng Bảy. Tại Ấn Độ vào thời gian nầy là mùa mưa, chư tăng không đi khất thực để tránh dẫm đạp giết chết côn trùng, đó là thời Phật còn tại thế. Ngày nay, tuy rằng chư tăng Việt Nam không sống cuộc đời khất thực, nhưng ba tháng vào hạ là thời gian phải có để chư tăng nhập thất tụng kinh sám hối và tu sửa. Trong sự hiện diện của tăng thân, các hành giả được hướng dẫn chỉ bày để tu sửa lỗi lầm và hành đạt sự tu học. Sau 3 tháng an cư kiết hạ, chư tăng tổ chức Lễ Tự Tứ, gọi là Hoan Hỉ Nhật, cầu nguyện cho chúng sinh được thoát nạn khổ ở địa ngục, và chính những chúng sinh nầy cũng phải thành tâm sám hối thì mới được giải oan.

Ngài Mục Kiền Liên đã theo lời dạy của Đức Phật, nhờ lực thanh tịnh của chư tăng, cầu nguyện cho mẹ Ngài và cho chúng sanh bị đày đọa dưới địa ngục. Kể từ đó mỗi năm, sau mùa An Cư Kiết Hạ 3 tháng, khi chư tăng ni ra hạ, các chùa tổ chức Đại Lễ Vu Lan vào ngày Rằm tháng Bảy. Cùng với tăng ni, người phật tử cầu nguyện cho cha mẹ nhiều đời thoát cảnh khổ ở địa ngục.

SỰ MÊ TÍN
Trong một kỳ tổ chức cúng Vu Lan, báo chí trong nước đã đăng một tin về những doanh nhân giàu có tại Hà Nội, tổ chức cúng Lễ Vu Lan bên giòng Sông Hồng. Trong đêm ”Cúng Vu Lan” nầy một doanh nhân trong số các doanh nhân đó đã đốt ”vàng mã áo binh người và ngựa giấy” với một trị giá khoảng 400 triệu đồng! Và cũng theo lời tường thuật của bài báo, trong đêm ”Hành Lễ Vu Lan” bên giòng Sông Hồng các doanh nhân đại gia Hà Nội đã đốt vàng bạc áo binh ngựa xe… với một chi phí lên đến hằng tỷ đồng Việt Nam. Bản tin của VTC cũng đề cập đến việc các doanh nhân làm giàu bằng cát Sông Hồng đã đưa ra một lý luận rằng, ”Giời” cho họ giàu có nhờ múc cát sông Hồng đi bán, và để tạ ơn Trời họ đã đốt vàng mã áo binh. Có được của ”Thiên” họ phải trả ơn lại cho ”Địa”.

Đốt hằng tỷ bạc vàng mã áo binh ngựa xe giấy không thể gọi là biết cách trả ơn Trời. Trả ơn Trời cho đúng, phải sử dụng Trí tuệ và Tình thương. Bằng cách phải thấy được người mẹ nghèo của những gia đình đói khát, để biết chia sẻ bớt một ít tiền của dư thừa mình có để giúp họ. Có tiền và biết san sẻ, mới gọi là biết trả ơn Trời theo đúng đạo lý. Họ có thể sai đặt tại các quán ăn những phần cơm phát chẩn, những bọc áo quần, những chiếc chăn đơn cho người nghèo trong Ngày Đại Lễ Vu Lan.

”Vàng mã áo binh” là hình thức của mê tín. Thực sự là ”sáng kiến làm giàu” của các doanh nhân Tàu, ngày xưa đã gian xảo biết lợi dụng sự mê tín của dân ta mà đưa vàng mã áo binh vào các cuộc cúng tế. Vì sao phải đốt ngựa, xe và tiền bạc giả để cúng cho người đã chết tiêu xài trong khi người sống ở thế gian đói khát lại không giúp cho họ no lòng ấm thân bớt lạnh. Chúng ta hãy thử xét theo lập luận sau đây. Tiền giả đốt tan rồi người đã chết có dùng được không. Đồng bạc đô la giả đốt đi người chết dù có nhận được, thì đó là giả sẽ là tiền ”bất hợp pháp”. Sao không đem mớ tiền thật khổng lồ dư có nầy, thay vì mua vàng mã áo binh mua đô la giả để đốt, hãy dùng để mua gạo nấu cơm cho ấm bụng người đói khát, mua áo quần chăn chiếu cấp cho ấm thân người nghèo khổ đói rét, mua thuốc men cấp cho người bệnh hoạn nghèo nàn để làm giảm cơn đau của họ. Như thế mới đúng là ”Cúng Vu Lan” trong tinh thần Bi Trí mà chư Phật đã hướng dẫn cho chúng ta.

Hằng ngàn tượng ngựa, người, tài, vật bằng giấy vàng rực một khoảnh trời bên giòng Sông Hồng

Dọc hai bên sông Hồng trong dịp Vu Lan lửa cháy rừng rực. Các đại gia làm giàu nhờ cát sông Hồng đang trả lễ bằng cách đốt đủ các thứ như máy bay, tàu hỏa, tên lửa, ngựa, voi, đô-la, nhà máy, thuyền rồng, bảo tháp, ngai chúa, tủ lạnh, điều hòa, máy giặt…Chỉ một đêm cúng bái, các đại gia khai thác cát trên sông Hống đã tiêu tốn hàng tỷ đồng. (Trích VTC)

NỖI ĐAU CỦA MẸ
Mẹ Việt Nam thực sự đau lòng khi thấy những hình ảnh sau đây. Một trong những người con của Mẹ, là ”nô bộc” của dân, lại giàu đến độ ngoài những căn biệt thự hoành tráng, những chiếc xe hơi mua hằng triệu triệu bạc, những khu vườn trồng rau sạch không hóa chất, lại còn những ngôi nhà nghỉ mát thật thơ mộng hữu tình, những ngôi nhà nằm bên bãi biển.

Và cũng trong lòng Mẹ Việt Nam, trên đất nhà quê Mẹ, có người con sống khổ sở thế nầy. “Ngôi nhà” người con nầy của Mẹ là một mảnh đất hoang bốn bề gió lộng, vây bọc bằng những mảnh ny lông kết lại để che gió. Một chỗ ở không che được gió bốn bề và sẵn sàng hứng nước mưa để ướt như “chuột lột” khi trời “hành” cơn mưa. Có phải rằng cho dù sống trong bất hạnh thiếu thốn, người con nghèo nàn nầy của mẹ trong khó khăn vẫn nhớ ngày Cúng Vu Lan cầu nguyện cho Mẹ trong hình ảnh dưới đây.

Dân là chủ. Nhà ở của “chủ” và bàn thờ cúng Vu Lan (!)

Mẹ Việt Nam lòng đau như cắt
Nhìn hai cảnh đời của hai đứa con mình, Mẹ Việt Nam chắc hẳn đứt từng khúc ruột. Sự khác biệt cách nhau to lớn như từ Trời đến Đất thế nầy, hỏi lòng Người Mẹ nào không đau!

Một tương lai không lối thoát


                                                        Nơi làm việc của hai mẹ con là bãi rác

ĐẠI LỄ VU LAN
Là một trong những cái mốc thời gian của một năm, một người con (có khả năng!) đang lao đao vất vả trong cuộc sống dừng lại trong không khí thư thản qùy trước hình tượng chư Phật, nghe giảng giải về CHỮ HIẾU. Để nhìn lại lòng mình mà thấy được MẸ. Thấy rõ sự cực nhọc Người Mẹ đã trải qua. Mẹ là tình thương vô điều kiện, vì Mẹ chỉ biết cho mà không chờ đợi trả ơn, dù Mẹ giàu có hay thiếu thốn. Lễ Vu Lan nhắc nhở chúng ta rằng, Chữ Hiếu không là một ngôn từ dùng để nói để nghe, mà là một ngôn từ phải được sử dụng. Là người con hiếu thảo không phải chỉ học để thương Mẹ, mà phải biết học CÁCH THƯƠNG của Mẹ mới biết thương cho cái khổ của kẻ khác để chia sự đầy đủ của mình cho người bất hạnh.

Con thương Mẹ!
Một người mẹ đến thăm gia đình người con. Hai vợ chồng trẻ nầy vừa sinh một bé trai kháu khỉnh bụ bẩm. Hai vợ chồng hãnh diện và vui vẻ kể với mẹ rằng, cháu bé đã gần hai tháng và cân được 4 ký. Người vợ bảo: – ”4 ký của bao đêm thức trắng. Nuôi con mình đến ngày được 80 ký như anh chắc bở hơi tai!” Người chồng trẻ im lặng một chốc, quay nhìn mẹ mình, chậm rãi anh đến ngồi kề bên mẹ, và nói:  ”- Con thương mẹ lắm! Mẹ à, mẹ có muốn con làm gì không?”. Một niềm vui dâng tràn lòng người mẹ. Chỉ một câu nói đơn giản thôi, người con đã đem lại niềm vui và một hạnh phúc không nhỏ làm ấm lòng mẹ mình. Mẹ anh nở nụ cười hiền từ và bảo: –  ”Sắp đến ngày Lễ Vu Lan các con nhớ mua hoa quả cúng Phật, và nhớ ra bưu điện gửi tiền giúp người nghèo đói”.

Ngày Vu Lan là một động cơ cho chúng ta làm việc thiện. Khi đã quen làm việc thiện, thì mọi ngày hay bất cứ ngày nào cũng là Ngày Vu Lan. Bởi vì chúng ta sẽ sống bằng tình thương học được Mẹ và biết dùng tình thương có được đưa vào cuộc sống của chúng ta.

Hôm nay ngày Lễ Vu Lan, hãy nhấc chiếc điện thoại gọi cho cha mẹ bạn và chúc ông bà vui khỏe, hàn huyên với ông bà một chốc. Hôm nay ngày lễ Vu Lan, những người con đã mất mẹ, vẫn làm cho mẹ hạnh phúc được bằng tình thương và chữ hiếu của mình. Bạn hãy gửi tiền giúp những người con nghèo đói mua được bát cơm cho mẹ cho cha của họ. Cha mẹ còn ở chung với mình, bạn hãy làm một điều gì cho mẹ mình vui, vì đây chính thực là Ngày Của Mẹ. Điều bạn sẽ làm cho mẹ mình hôm nay chỉ có bạn biết rõ hơn ai hết. Đó chính là điều mẹ mình mong đợi mà bấy lâu nay bạn đã khất và tự hẹn với chính mình. Thực hiện được những việc như thế bạn sẽ thấy giá trị tuyệt diệu ở cái mốc thời gian của một năm: ĐẠI LỄ VU LAN.

Uyên Hạnh