Đừng cho trẻ nhỏ chứng kiến thêm sự gian manh tráo trở chúng đang phải đối diện hàng ngày. Đừng dạy cho trẻ nhỏ sống gian dối, đừng tạo cho chúng tâm lý chán nản vì phải sống trong những cảnh đời bất công.
Gian Dối, Bất Công Khắp Mọi Nơi Ngay Cả Với Trẻ Nhỏ – Phương Tôn
Những ngày gần đây Mạng xã hội Việt Nam nóng rực với bản tin được chia sẻ từ anh Nguyễn
Mạnh Dương, người có con gái là Nguyễn Thanh Mai (thuộc đội Tân Bình, hạng từ 10 đến
11 tuổi) thi đấu tại „Giải vô địch Karate trẻ Thành phố Hồ Chí Minh 2024“.
Trước trận chung kết, Thanh Mai và phụ huynh bất ngờ nghe loa phát thanh của ban tổ chức thông
báo Vận Động Viên (VĐV) Thanh Mai này xin bỏ cuộc vì chấn thương, đối thủ thuộc quận
Bình Thành giành Huy Chương Vàng (HCV). Phụ huynh của Thanh Mai hỏi lý do, Huấn
Luyện Viên (HLV) phụ trách đội Tân Bình nói rằng, “đội bạn ít huy chương nên họ xin,
mình có nhiều huy chương rồi nên cho họ một cái” – Phụ huynh của Thanh Mai tức giận,
muốn cho con thi đấu tiếp tục, thì HLV trưởng đáp lại “cho người ta HCV cũng được, chứ
đấu thì con gái anh cũng thua thôi”. Đúng như nhận định của HLV trên, Thanh Mai vào
trận chung kết, tung ra nhiều đòn và thi đấu có phần trên cơ đối thủ, nhưng cuối cùng
cũng đã thua!
Câu chuyện từ anh Nguyễn Mạnh Dương về giải đấu Karate trẻ nói lên một tình huống
đầy tranh cãi và cảm xúc. Việc bất ngờ có thông báo rằng con gái anh, Nguyễn Thanh Mai,
sẽ không thi đấu và nhường HCV cho đối thủ do chấn thương đã gây bất bình cho nhiều
người. Quyết định này không chỉ làm dấy lên sự nghi ngờ về tính công bằng của giải đấu,
mà còn gây cảm giác thất vọng cho một đứa bé như Thanh Mai và gia đình của bé.
Lý do mà HLV đưa ra cho quyết định này là vì đội bạn thiếu huy chương và đội mình đã có
nhiều huy chương rồi. Đây là một lập luận sai trái, bất công, tùy tiện không cảm xúc dành
cho một đứa bé nhỏ. Nó còn cho thấy sự ưu tiên không chỉ dựa vào thành tích thể thao
mà còn ảnh hưởng bởi những yếu tố bên ngoài như sắp đặt trước, muốn cho ai thì cho
giữa các đội. Quyết định này bị coi là thiếu công bằng và có thể tạo ra cảm giác bất mãn,
chán nãn trong mắt của trẻ nhỏ.
Trắng trợn nhất ở đây là „người lớn“ đã dạy cho những đứa bé bài học cuộc đời đầy bất
công khi công khai thông báo Thanh Mai bị chấn thương, không thể thi đấu ngay trước khi
trận đấu bắt đầu dù sau đó Thanh Mai bước vào trận chung kết và thể hiện sự trên cơ đối
thủ nhưng cuối cùng vẫn thua vì sự sắp đặt của „người lớn“.
Những tình trạng như thế này làm nổi bật những vấn đề về quản lý giải đấu và cách mà
các quyết định có thể ảnh hưởng đến tâm lý và tinh thần của vận động viên và nhất là các
bé nhỏ. Điều quan trọng là các giải đấu nên được tổ chức một cách minh bạch và công
bằng, đảm bảo tất cả các vận động viên có cơ hội thi đấu và cạnh tranh dựa trên năng lực
của mình.
Hãy dạy cho trẻ nhỏ sự tử tế, cách làm người lương thiện. Đừng dạy cho chúng gian dối ,
đừng tạo cho chúng tâm lý chán nản vì phải sống trong những cảnh đời bất công, đừng
cho chúng thấy thêm sự gian manh tráo trở vì chúng đang phải đối diện hàng ngày. Đủ rồi!
Phương Tôn