Sinh hoạt lành mạnh thực sự chăm lo “phần hồn lẫn phần xác” cho trẻ nhỏ, cho thế hệ tiếp nối nên được người dân địa phương trân trọng gìn giữ.
Đã từ lâu tôi không còn hứng thú đến tham dự những buổi lễ hội trong thành phố, dù lễ mùa đông hay mùa hè. Tới đó có cái vui là đứng lúc lắc theo điệu nhạc và uống chai bia rồi… đi về. Chấm hết.
Tuy nhiên lần này, tôi nôn nao trông ngóng sau khi nhận được giấy mời dự lễ kỷ niệm 175 năm ngày thành lập hội TSB 1847 Ravensburg. Đây là hội thể thao nơi con trai tôi đã từng tập judo cho đến ngày phải rời thành phố để đi học xa nhà và tôi cũng là hội viên, với bao nỗi thăng trầm, trong bộ môn Vũ cầu đã gần 30 năm nay.
Dù ngay tên gọi, TSB 1847 Ravensburg, hội được thành lập năm 1847 (để so sánh, trường Quốc Học Huế thành lập vào năm 1896, trẻ hơn TSB 50 năm) nhưng tôi cũng hết sức ngạc nhiên khi TSB đã tồn tại được 175 năm. Một tuổi đời già dặn không tưởng được cho một hội thể thao tại một thành phố chỉ chừng năm mươi ngàn dân, một hội thể thao ban đầu chỉ do những anh lính cứu hỏa thiện nguyện của thành phố lập nên để chơi giải trí khi rảnh rang không phải đi chữa lửa.
Từ một vài anh lính cứu hỏa, TSB Ravensburg nay đang có chừng 3700 hội viên tích cực (đang luyện tập một bộ môn nào đó), trong đó 1.438 là trẻ em và thiếu niên sinh hoạt trong các bộ môn như là Thể dục nhịp điệu, bóng bầu dục Mỹ, vũ cầu, bóng chày, bóng rổ, bóng ném, đấu kiếm, bóng đá (nam và nữ), thể dục jazz, judo, Ju-Jutsu, điền kinh, đấu vật , bóng bầu dục, trượt tuyết, khiêu vũ, bóng bàn, bạt lò xo, Triathlon ba môn phối hợp, thể dục dụng cụ, bóng chuyền, câu lạc bộ đi bộ.
Là một trong những câu lạc bộ thể thao lớn nhất trong khu vực, TSB Ravensburg hoạt động tích cực trong lĩnh vực thể thao khu vực và quốc gia đeo đuổi mục tiêu nâng cao nhận thức về sức khỏe của các hội viên bao gồm mọi lứa tuổi, mọi quốc tịch, đồng thời tăng niềm đam mê cho cuộc sống và chất lượng cuộc sống của họ. Trẻ em đóng vai trò quan trọng trong các sinh hoạt của hội.
Đã lâu không đến trung tâm của hội vì bộ môn vũ cầu chúng tôi mượn được sân chơi trong nhà của một trường trung học trong thành phố nên ngày lễ “sinh nhật” 175 của hội, tôi “bị” gây ấn tượng ngay bãi đậu xe với hình ảnh cha mẹ vui tươi tung tăng cùng các cháu bé chừng bảy tám tuổi trong các bộ đồ Judo trắng mang thắt lưng trắng, vàng… hoặc các cậu thiếu niên mười ba mười bốn tuổi của đội american Football (bóng bầu dục) và các cô bé cheerleader trong các bộ đồ nhiều màu sắc vui tươi. Sau khi được tặng một cái T-Shirt có in hình kỷ niệm 175 năm (hoàn toàn ngạc nhiên vì xưa nay cứ thế mà nạp tiền cho hội chứ chưa bao giờ hội chơi sang tặng cái áo như thế này vì nói cho cùng thì hội có tiền đâu mà tặng quà!), chúng tôi tập trung vào từng nhóm theo bộ môn của mình rồi lần lượt đi diễn hành vào sân vận động của hội dưới sự dẫn đầu của đội trống truyền thống địa phương. Thật không gì đẹp bằng khi dẫn đầu đoàn diễn hành với 25 nhóm bộ môn là các cháu bé với bộ đồ Judo trắng, tiếp đến các cháu đội thể dục nhào lộn, nhóm các cháu thể dục dụng cụ, các cháu bé đội bóng tròn, đội bóng ném tay, đội bóng bầu dục v.v… lủi thủi theo sao là nhóm lão tướng vũ cầu do tôi đại diện cầm cờ! Đây là hành động đầy nhân văn của nhóm vì được cầm cờ đại diện nhóm bộ môn là một vinh dự thường dành cho những người chơi giỏi nhất của nhóm, nhưng tôi không phải là một “vũ cầu gia” giỏi mà chẳng qua bộ môn này hầu như chỉ dành cho những người trẻ có sức mà tôi lại là người không còn trẻ mà vẫn “lỳ lợm” chạy theo nên được thưởng công.
Nhìn vào đội hình diễn hành, khán giả, người dân địa phương đều nhanh chóng nhận ra đâu là đối tượng quan trọng, cần nâng cao, cần phải duy trì và phải phát triển hơn nữa của hội TSB: Đó là các cháu nhỏ, thế hệ kế thừa.
Sau khi tập trung trước sân khấu khán đài không một băng rôn biểu ngữ, khẩu hiệu trang trí, cũng không có phần chào cờ, không có quan chức đọc diễn văn, mà chỉ có ông hội trưởng tuyên bố khai mạc lễ hội sinh nhật thứ 175 của hội, nói qua mục đích của hội là tạo sân chơi cho người thích vận động, những ai muốn duy trì hoặc cải thiện thể chất của họ, những người muốn sinh hoạt tập thể và những người muốn cải thiện thành tích thể thao của họ trong một môn thể thao cụ thể, là nơi để các cháu nhỏ vận động thân thể, tập sinh hoạt tập thể đội nhóm trong tinh thân tranh đua lành mạnh. Ông ca tụng và đề cao những huấn luyện viên, những bậc cha mẹ đã làm việc không công cho hội để phục vụ không vụ lợi cho toàn hội viên và đặc biệt là cho trẻ nhỏ. “Diễn văn” khai mạc của ông hội trưởng kéo dài chừng chưa quá ba phút là chấm dứt.
Thời gian của buổi lễ không dành cho ông hội trưởng đọc diễn văn dài dòng mà là thời gian quý báu để trẻ con, phụ huynh cùng nhau vui chơi, thử những môn thể thao mới. Trên sân đá bóng hàng ngày, chúng tôi chia ra rồi phụ trách từng khu vực theo bộ môn của mình như là giăng lưới để khách có thể đánh vũ cầu, khu bóng bàn với hai bàn bóng bàn, khu thể dục nhào lộn, khu bóng chuyền, khu đánh kiếm, khu judo v.v…
Đứng cùng các bạn, ăn ổ bánh mì kẹp miếng Steak, uống chai bia lạnh do hội bán với giá trên trời nhưng chúng tôi đều hân hoan, mặt mày tươi rói vì biết miếng thịt chai bia vào bụng mình nhưng quỹ của hội lại có thêm tiền để lo cho các cháu nhỏ. Đây là một hình thức đóng góp quá nhỏ nhoi cho hội so với công lao, thì giờ của các bạn khác đã hy sinh bỏ ra cho hội.
Nhìn những cảnh cha mẹ cùng con nhỏ vui chơi, nhào lộn, thử chơi những môn thể thao tôi đã hiểu ra lý do để hội tồn tại đến 175 năm nay vì đây là nơi tập họp, nơi sinh hoạt lành mạnh, là nơi thực sự chăm lo “phần hồn lẫn phần xác” cho trẻ nhỏ, cho thế hệ tiếp nối nên được người dân địa phương trân trọng gìn giữ.
Hội TSB 1847 Ravensburg là một tổ chức dân sự đúng nghĩa, một tổ chức độc lập có thế lực vì được người dân tin tưởng trân quý nhưng lại không bị chính quyền, chính trị đảng phái dòm ngó, chi phối. Một tổ chức mà mọi nhà nước vì dân, cho dân bắt buộc phải có, không thể thiếu.
Happy Birtday TSB
Phương Tôn